Sau 3 năm chăm sóc chồng sống thực vật, mẹ chồng vờ rủ tôi uống rượu rồi mở cửa cho người đàn ông ấy vào

Có những khi, cuộc sống tưởng chừng đã êm đềm và an yên. Nhưng sóng gió luôn nổi lên vào những ngày lặng lẽ nhất. Cuộc đời tôi có lẽ tận giờ này mới thấm thía chân lý đó. Nhưng vì cuộc sống là sự biến đổi không ngừng nên chúng ta vẫn có quyền hi vọng vào những điều tích cực sẽ luôn ở phía trước.

Tôi là cô gái nhà quê 100%, lên thành phố học và lấy chồng lúc tròn 20. May mắn thay, tôi đã có một người chồng yêu thương hết mực và một gia đình chồng tâm lý, thương con dâu như con đẻ.

Hai năm đầu ở nhà chồng, tôi vẫn còn là cô sinh viên, nhưng không vì thế mà gia đình chồng làm khó tôi. Mẹ chồng luôn đứng ra lo liệu hết mọi việc lớn nhỏ trong nhà và để dành thời gian cho tôi đi học, bà nói “Con cứ yên tâm học xong đại học đi đã, chuyện làm dâu tính sau, chuyện con cái cũng chờ ra trường rồi muốn đẻ bao nhiêu thì đẻ, ngày tháng còn rộng dài”

Mặc dù chồng tôi đã đưa tiền cho tôi đóng học phí đều đặn, bố mẹ chồng vẫn cho thêm, nhiều khi mẹ chồng còn bắt chồng tôi gửi ít tiền về cho bố mẹ nghèo của tôi ở quê vì bà thương con dâu chưa đi làm ra tiền. Giờ phút này, tôi thấy cuộc sống quá viên mãn và tôi cũng luôn coi gia đình chồng như chính người thân của mình.

Thế nhưng, 2 năm sau, vào lúc tôi tốt nghiệp, đúng lúc này tôi và anh đang lên kế hoạch có con thì anh bị tai nạn giao thông đột ngột. Sau đó, bác sĩ nói anh vĩnh viễn phải sống đời thực vật. Tôi và cả gia đình chồng đau đớn vật vã. Có những đêm tôi khóc ròng ướt gối, thấy bóng mẹ chồng đứng ngoài cửa 1 hồi lâu, bà lặng im rồi rời đi. Tôi biết bà cũng đau như xé lòng, nhưng bà đang cố gắng gồng lên mà sống.

Còn tôi, từ ngày chồng nằm liệt, tôi vừa đi làm vừa chăm sóc chồng và bố mẹ chồng với thằng cu em còn đang tuổi ăn học. Nói là chăm sóc, nhưng việc gì có thể làm mẹ chồng tôi đều tranh phần làm hết của tôi, hầu như tôi chỉ tắm giặt cho chồng.

Có nên trốn chạy khỏi người chồng sống thực vật sau trăng mật?

Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi qua. Năm tôi 25 tuổi, một hôm, bố mẹ chồng gọi tôi vào phòng và nói với vẻ mặt nghiêm túc

– Con ký vào tờ đơn ly hôn này đi

– Bố, Mẹ, bố mẹ nói gì thế ạ? Sao lại bắt con ký đơn ly hôn. Tôi cầm tờ giấy trên tay mà nước mắt rưng rưng

– Con hãy ly hôn với thằng Hùng đi, nó sống thực vật 3 năm nay rồi, con còn định một mình đến bao giờ, con định để nó phải mang ơn con à?

– Mẹ, mẹ đừng nói thế. Anh Hùng có thế nào vẫn là chồng con, con sẽ không bỏ anh ấy đâu.

– Con là đồ ngốc à? Hay con bị điên rồi? Mới có 25 tuổi, tương lai còn rộng mở phía trước, dù con định chôn đời mình với người chồng tàn phế thì bố mẹ cũng không cho phép con làm vậy.

– Mẹ, con yêu anh Hùng, hơn nữa con mang ơn chồng và gia đình ta. Nếu không có mọi người, thì con không có ngày hôm nay, thì mẹ con ở quê không có tiền mua thuốc cho bố. Không chỉ là ơn mà nó còn là nghĩa nữa mẹ. Bố mẹ yêu thương con như thế, giờ mẹ nói con ly hôn là muốn đẩy con vào thế làm kẻ bất nghĩa sao?

Tôi nói trong hai hàng nước mắt. Bố mẹ chồng nghe xong im lặng. Sau hôm đó, những tưởng ông bà không bao giờ nhắc lại chuyện ly hôn nữa.

Nhưng một ngày, tôi vừa đi làm về tới cổng, mẹ chồng đã kéo tay tôi

– Con vào tắm giặt nhanh rồi ra mẹ bảo.

– Chuyện gì gấp thế mẹ, để con vào phòng xem chồng thế nào đã.

– Ừ, nhanh lên

Xong xuôi, tôi bước ra thì mẹ tiếp tục kéo lấy tôi, bà dẫn tôi vào căn phòng vốn để trống trên tầng 5 rồi rót rượu vang kêu tôi uống, bà nói hôm nay có chuyện buồn nên muốn tâm sự với tôi 1 lúc. Đến khi tôi kêu hơi choáng váng, mẹ bước ra mở cửa và một người đàn ông cao to bước vào..

Choáng với người vợ uống rượu hơn chồng, bỏ con đi phượt lại được bố mẹ  chồng yêu

– Gì thế mẹ? – Tôi hỏi mẹ rồi ngơ ngác ngó quanh

– Con..con hãy ngủ với anh ta một đêm.

Tôi giật bắn mình và như đã tỉnh táo hẳn

– Mẹ, chuyện này là thế nào? Mẹ làm cái trò gì vậy? – Tôi bực mình và lần đầu tiên nổi cáu với mẹ

– Mẹ tìm cho con 1 người khỏe mạnh, tốt tính, là hàng xóm ở dưới quê, mẹ phải năn nỉ mãi, một phần cũng vì ngày xưa gia đình ta giúp bố nó lúc vào viện nó mới đồng ý đấy.

– Mẹ

Không để tôi nói thêm gì, bà tiếp tục:

– Nếu con yêu anh ta được thì ly hôn, mẹ sẽ cho tiền mà cưới. Còn nếu nhất quyết không ly hôn thì xin đứa con cho đỡ cô quạnh, chứ bố mẹ thấy con như thế, thật không cam lòng

Tôi kéo mẹ lại lại thật mạnh, khóc to:

– Không, con không muốn có con với ai ngoài Hùng, chúng con đã hứa cả đời chung thủy, con không thể làm thế này ngay trước mặt chồng con được.

Mẹ cũng khóc, rồi bà ôm lấy tôi

– Giờ thằng Hùng đã như thế rồi, con còn ôm cái lời thề đấy đến khi chết sao? Nếu con không kiếm được một đứa con, gia đình này sẽ mang tội với con, mẹ sẽ chết không nhắm mắt.

Tôi vẫn khóc và nhất quyết không đồng ý, mẹ tiếp tục

– Nếu con không làm theo ý mẹ, mẹ sẽ chết cho con vừa lòng.

Tôi ngã quỵ

– Mẹ, con xin mẹ, sao mẹ lại nỡ nói thế, con sẽ làm, sẽ làm như mẹ muốn.

Sau đó, tôi và mẹ bước ra khỏi phòng, tôi sang phòng chồng đang nằm bất động, nắm lấy tay anh và nói

– Hôm nay em sẽ làm một chuyện có lỗi với anh, anh tha thứ cho em nhé.

Sau 3 năm chăm sóc chồng sống thực vật, mẹ chồng vờ rủ tôi uống rượu rồi  cho người đó vào - Góc tâm tình - Việt Giải Trí

Tôi hôn lên trán anh rồi bước vội ra ngoài

Sau đêm đó, tôi có thai và sinh được một bé gái, gia đình chồng, nhất là mẹ, vẫn chăm sóc yêu thương tôi và con hết mực. Có đứa con này, thật sự tôi cũng không còn cầu gì hơn nữa.

Ngày tôi sinh con, thấy đôi mắt mẹ chồng đỏ hoe, bà đang cố kìm nén không cho những giọt nước mắt rơi. Tôi thều thào nắm tay mẹ và nói

– Mẹ, con cảm ơn mẹ.

Theo WTT

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X