Đàn bà thà độc thân mà bình yên còn hơn sống với chồng nhưng ngày nào cũng khóc

Bất kể người phụ nữ nào, ai cũng mong muốn sau khi kết hôn bản thân có một cuộc sống hạnh phúc, chồng yêu chiều vợ. Thế nhưng hiện thực chẳng phải lúc nào cũng màu hồng giống như khi yêu.

Thanh xuân với đàn bà ngắn lắm, sau khi lấy chồng lại còn ngắn hơn bởi quá nhiều thứ từ trách nhiệm đến nghĩa vụ dồn lên vai.

Đàn bà lấy chồng mang nhiều nỗi tủi thân lắm chứ chẳng sung sướng gì đâu. Lấy chồng rồi nhiều khi vẫn tự nhủ thà độc thân còn sướng hơn.

0pN8YjBeFvoVlRr3Zo45mWHGWoV5IcFMT4HMs1ii777shHBzldQttBQh80fGVlLMrknoI0o213GDvTmZBz-tiq2gneMsDg

Phụ nữ thà độc thân mà vui vẻ còn hơn phải khóc vì chồng. Ảnh minh họa

Ai bảo lấy chồng đã là vui, là hơn người? Bởi có nhiều chị em lấy chồng xong rồi đêm nào cũng ướt đẫm gối vì cô đơn, vì tủi thân và vì không được chồng tôn trọng. Nghe thì có vẻ vô lý nhưng đó lại là hiện thực không phải của riêng nhà nào.

“Tôi là cô gái thuộc dạng cũng có nhan sắc nên được nhiều đàn ông theo đuổi cũng là điều bình thường. Lựa chọn mãi, tôi gật đầu chấp nhận làm vợ anh, một chàng thiếu gia có nhà mặt phố, bố làm to.

Ngày còn yêu nhau, anh chiều chuộng tôi hết mực, thích gì cũng có mà muốn gì cũng được đáp ứng ngay. Chính vì được cưng chiều như thế nên chỉ sau vài tháng quen, đám cưới của chúng tôi đã diễn ra.

Ngày cưới, họ hàng nhà tôi choáng ngợp bởi dàn siêu xe đón dâu, bố mẹ hãnh diện hết mức vì cô con gái được chồng cưng chiều, yêu thương hết mực. Những tưởng cuộc sống sau khi cưới cũng là chuỗi ngày ngọt ngào tiếp diễn nhưng tôi đã lầm.

Chồng tôi lộ rõ vẻ ăn chơi, vợ cưới được rồi nên chẳng còn chăm chút. Sáng tôi đi làm rồi, anh ta vẫn còn ngủ. Chiều tôi đi làm về, anh ta đã đi chơi. Tối tôi đi ngủ rồi, anh ta mới về. Giữa chúng tôi chẳng có một chút hạnh phúc của các cặp vợ chồng son.

Kết quả hình ảnh cho Đàn bà thà độc thân mà bình yên còn hơn sống với chồng nhưng ngày nào cũng khóc

Từ ngày cưới nhau về, chồng chẳng đưa tôi đi chơi được hôm nào. Mới cưới 2 tháng mà đêm nào tôi cũng khóc ướt gối vì cô đơn. Tối nào tôi cũng phải ăn cơm một mình, xem ti vi một mình, cuộc sống vô vị đến mức nghẹt thở.

Thế nhưng có lẽ mọi thứ đã chẳng như giọt nước tràn ly cho đến khi tôi thấy cách chồng mình cư xử với mẹ đẻ. Ngày hôm ấy, mẹ tôi bắt xe từ quê lên thăm con gái, tôi bảo chồng thu xếp đón mẹ, bởi mình còn đi làm. Nhưng khi chiều về nhà, chồng đâu không thấy lại thấy cảnh mẹ già ngồi thu lu như bà ăn xin trước cửa, nước mắt tôi ứa ra.

Sao anh ta có thể… Cố trấn tĩnh lại, kiếm cho chồng 1 lí do nào đó và có lẽ không muốn tôi khó xử, mẹ tôi cũng đã nói là do bà không để ý điện thoại nhưng tôi biết mẹ nói dối.

Dẫn mẹ đi rửa mặt mà nước mắt tôi cứ thế chảy ra, chưa bao giờ tôi căm ghét chồng mình đến thế. Gọi điện cho chồng cả chục cuộc không nghe máy, tối đó, anh ta về trong bộ dạng say khướt.

Mẹ vợ chạy ra đón, anh ta cũng chẳng chào mà đi thẳng vào nhà tắm. Bà nhìn theo mặt ái ngại, tôi chẳng biết phải nói gì đành bảo bà kệ anh. Đêm, khi mẹ đã ngủ, tôi lôi chồng dậy trách mắng vụ ban nãy thì anh ta ráo hoảnh:

“Lắm chuyện, mẹ cô chứ mẹ tôi đâu mà tôi phải chào?”. Tôi nghe mà sững người: “Mẹ tôi không phải mẹ anh sao? Vậy anh cưới tôi làm gì? Tôi là cái gì của anh?”. Những tưởng chồng đang say nên nói bừa, nào ngờ chồng sẵng giọng:

“Tôi nói cho cô biết, đây là nhà tôi, tôi muốn chào ai là quyền tồi. Tôi không đuổi mẹ con cô ra khỏi nhà là may rồi?”

Nghe những lời người chồng mình từng yêu thương phát ra, tôi sốc đến mức câm nín. Suốt cả đêm hôm ấy, tôi nằm khóc ướt đầm gối. Mẹ có lẽ cảm nhận được sự hằn học từ con rể nên cũng ái ngại dọn đồ về luôn.

Nhìn mẹ lủi thủi ngồi sau lưng xe ôm đi dần mà lòng tôi đau nhói, nước mắt chảy ra từng hàng. Từ ngày lấy chồng, tôi chịu đựng rất nhiều, khóc thầm cũng rất nhiều nhưng quyết định này là do tôi nên tôi chấp nhận.

Kết quả hình ảnh cho Đàn bà thà độc thân mà bình yên còn hơn sống với chồng nhưng ngày nào cũng khóc

Như giọt nước tràn ly, tôi quyết định không tha thứ cho anh ta thêm được nữa. Thà độc thân mà bình yên còn hơn sống với chồng nhưng ngày nào cũng khóc ướt gối thế này.

Tôi lẳng lặng vào trong nhà, viết đơn ly hôn rồi thu dọn về rời khỏi căn nhà đó. Dẫu biết điều này có thể khiến bố mẹ buồn nhưng tôi không muốn cả đời này phải sống trong nước mắt”.

Thế đấy, cứ bảo đàn bà lấy chồng rồi còn rơi nước mắt nhiều hơn! Nghe thì tưởng là hù dọa, nhưng sự thật mới thấm nhiều cái khổ, cái tủi nhục nó cứ lần lượt ‘ghé thăm’ mình mà chẳng thèm báo trước.

Nhưng dẫu có tủi nhục thế nào cũng chỉ nên ở một mức độ cho phép mà thôi. Giống như cuộc đời, có đau, có buồn thì cũng phải có lúc vui, lúc sướng để bù lấp cho nhau. Còn nếu cứ mãi mãi buồn đau thì còn ai thiết sống trên đời làm gì nữa.

Hôn nhân cũng vậy, nếu phải sống quá nhiều trong buồn tủi thì mạnh dạn bỏ nó đi để sống những ngày tháng hạnh phúc một mình nghe chừng vẫn hơn.

Theo giadinhmoi

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X