Nhà có gì bán sạch để cứu con, mẹ thắt lòng mỗi lúc con van ‘Mẹ ơi chở con đi viện, con đau quá không chịu nổi’

Hôm nay bố lại để con mệt, con đói, bố xin lỗi, bố có đi xin cơm từ thiện mà con lại bị bệnh thế này con không ăn được, giờ bố biết làm sao hả con?

Tình thương cha mẹ dành cho con chính là tình cảm thiêng liêng cao quý nhất. Cho dù con bệnh tật hay hết hi vọng, cha mẹ vẫn không bao giờ từ bỏ. Nhưng đôi lúc họ chẳng thể nào còn lựa chọn khác là đưa con về nhà.

Hôm nay đọc câu chuyện của anh chị này mà buồn quá các mẹ ạ. Mong rằng cháu bé sẽ sớm nhận được sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm để con được vào bệnh viện chữa trị.

HNBIGzDn2_OO-KeeAd7BirWOOEDMusa-z4pVy5apcmoZfdNzLnoqzOejMK7T_Q4a4lijCOEE8k7X05MWuA1PqqBA_5fa

Vợ chồng anh Biêng và chị Xun bận bộ áo quần còn dính bùn đất ngồi nhìn con lên cơn đau mà lòng quặn thắt (Ảnh CVL)

Căn nhà rách nát vợ chồng anh Lê Văn Biêng và Trần Thị Xun (người dân tộc Pa Cô), ở thôn Tân Hối, xã Hồng Bắc, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế nằm vắt vẻo giữa lưng chừng núi, bên trong chẳng có gì giá trị ngoài chiếc tivi đã cũ kỹ.

Nằm trong nhà là cháu bé Lê Sơn Nghĩa (8 tuổi, học lớp 3) quằn quại với những cơn đau vì bệnh tật. Lúc quá mệt thì cháu thiếp đi. Đã bao nhiêu ngày tháng cháu cứ nằm đó, chờ đợi một phép màu có thể đưa cháu đến bệnh viện.

h934u75XYNwGzz9zzPNWwagZEWwvHHAJlVokRBdFWccGrnG_cqfxQICXpLEMYpDG-Vg0ZokhOMJHR7U1GL0jHg0zWklZRg

Căn nhà chẳng có gì giá trị, những thứ bán đi được, vợ chồng anh Biêng đã bán hết để lo cho con (Ảnh CVL)

Gia đình anh Biêng và chị Xun thuộc diện hộ nghèo đặc biệt của xã Hồng Bắc, đứa con trai duy nhất là bé Nghĩa lại mắc bệnh gan nặng. Suốt mấy năm nay 2 cha con thường dắt nhau về Bệnh viện Trung ương Huế để chữa trị.

Mọi khoản tiền từ ăn uống, thuốc thang cũng như đi lại chỉ trông nhờ vào sự thương tình của bà con lối xóm. Ăn uống cũng là bữa cơm từ thiện đắp đổi qua ngày, thế mà bệnh tình cháu bé cứ lay lắt. Có lúc ôm con trong bệnh viện, người cha cứng rắn là thế lại đau lòng muốn rớt nước mắt:

o6uoEhzvJ3Lbxru1fyRLb1ORO1cvjkgxOO2v0x4Q9XtApLG8Ga9V9z4gf0dP7S_ozE5UZN2bigHu29MbyVyyg7khhPeB

Vay được tiền, hai bố con lại lay lắt ở bệnh viện (Ảnh FBNV)

Hôm nay bố lại để con mệt, con đói, bố xin lỗi, bố có đi xin cơm từ thiện mà con lại bị bệnh thế này con không ăn được, giờ bố biết làm sao hả con?

Gia đình anh Biêng vốn sống tại một bản khá nghèo. Quanh năm cái ăn chỉ trông chờ vào nương rẫy. Tất cả những đồ vật đáng giá, anh đều bán hết đi. Chưa kể, anh còn vay mượn thêm số tiền lên đến 200 triệu đồng. Hết tiền, anh lại đưa con về nhà.

P-8bOjNUlL54FaV58L43Z47gb1EpGu4km_HTnHJRo9qB86WFdwo4jt2wfMCznzymyP2jnqNNbEPVy8PTpxkE6Y1EzPjl

Không có tiền đi bệnh viện mỗi lần cháu lên cơn đau, cháu kêu: “Mẹ ơi chở con đi bệnh viện, con đau quá không chịu nổi” (Ảnh FBNV)

Anh Biêng nghẹn ngào: “Cháu nhỏ quá đã biết gì đâu. Tôi chỉ nghĩ đơn giản ông trời đã không thương con, giờ mình đói nghèo mà bỏ bê không chữa trị cho con thì tội lắm. Mỗi lần thấy con lên cơn đau lòng tôi lại càng quặn thắt hơn”.

Không có tiền đi bệnh viện mỗi lần cháu lên cơn đau, cháu kêu: “Mẹ ơi chở con đi bệnh viện, con đau quá không chịu nổi”. Chứng kiến những câu nói thốt ra từ con, người làm cha làm mẹ chỉ biết quay sang một góc ôm mặt khóc nức nở.

Sự sống của cháu đang dần mong manh hơn qua từng ngày. Biết là mỗi lần con lên cơn đau quằn quại nhìn cháu tội lắm, nhưng tiền đâu để đem cháu đi viện bây giờ.

Thương quá các mẹ ạ. Trẻ con thường sợ bệnh viện như sợ ông kẹ, sợ ma, chỉ những đứa trẻ đau đớn vì bệnh tật mới mong ước được đến viện để có thể chữa lành những đau đớn mà con phải gánh chịu. Mỗi ngày trôi qua, mạng sống của cháu Nghĩa lại như ngọn đèn trước gió.

Bố mẹ cháu đã làm hết cách vẫn không thể mang cháu đến bệnh viện được. Làm cha làm mẹ, ai không đau khi chứng kiến con mình như thế. Mong cháu sẽ sớm gặp được những người có thể giúp đỡ được cháu.

Theo giadinhmoi

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X