2 sự khác biệt lớn giữa một đứa trẻ ít nói và nói nhiều: 20 năm sau hối hận đã muộn

Theo quan niệm của nhiều người, dường như trẻ hướng ngoại, nói nhiều là điều tốt, còn sống nội tâm và ít nói lại giống như một khuyết điểm. Vậy trong tương lai sự khác biệt giữa trẻ nói nhiều và nói ít là gì? Có thật đúng như người ta thường nghĩ?

Giáo sư Li Meijin – một chuyên gia chăm sóc trẻ em nổi tiếng đã nhiều lần tuyên bố rằng giai đoạn 3 đến 6 tuổi là giai đoạn quan trọng nhất trong việc hình thành và định hình tính cách của trẻ. 85% đến 90% tính cách, lý tưởng và lối sống của trẻ được hình thành trong giai đoạn này.

Môi trường khác nhau định hình cho trẻ những tính cách khác nhau. Cha mẹ của một số trẻ sẽ thấy rằng chúng thích nói lại. Khi bạn nói một lời, trẻ sẽ sẵn sàng đáp trả lại, ngược lại có những trẻ thể hiện sự im lặng hoặc chỉ nói rất nhỏ không để cho bố mẹ nghe thấy.

Có những đứa trẻ khác không thích nói lại, về cơ bản, cha mẹ sẽ lắng nghe bất cứ điều gì trẻ nói mà không phản bác lại. Dù đây chỉ là một thói quen ứng xử nhỏ trong cuộc sống nhưng từ cách cư xử của trẻ có thể thấy sự khác biệt về tính cách giữa trẻ thích nói lại và trẻ không nói lại khi lớn lên.

Những đứa trẻ không bao giờ nói lại

Trên thực tế, cha mẹ sẽ thấy rằng trẻ sẽ đáp trả lại khi chúng mới chào đời bằng những từ ư, a không rõ lời. “Khi tôi còn nhỏ, tôi sẽ khóc để bày tỏ sự không hài ʟòng của mình, và khi tôi được 2 hoặc 3 tuổi, tôi thậm chí nói “không” và có những thái độ phản ứng lại với bố mẹ mình. Giáo sư Li Meijin chia sẻ bởi “Bản chất của trẻ em là không nghe lời”.

Vì vậy, khi chúng tỏ thái độ với bố mẹ, có thể tâm trạng chúng đang không tốt, có thể chúng đang gặp những bất ổn.

Về cơ bản, những đứa trẻ không thích nói lại, chúng sẽ có hai tính cách này.

Trẻ con mà, có biết gì đâu': Sự ngụy biện hay giáo dục thất bại?

1. Thiếu ý kiến độc lập

Từ nhỏ, một đứa trẻ quen vâng lời bố mẹ, nên khi gặp vấn đề chúng không hề bộc lộ suy nghĩ của mình.

2. Những đứa trẻ đang gặp vấn đề gì đó, nên chúng không muốn bộc lộ với bố mẹ, có thể chúng cảm nhận được bố không thể hiểu mình, nên đã chọn cách im lặng.

Các chuyên gia cho rằng, nếu trẻ có cả hai tính cách này sẽ không có lợi khi chúng trưởng thành.

Thực ra, nguyên nhân chính khiến trẻ phát triển tính cách như vậy là do cách giao tiếp giữa cha mẹ và con cái có vấn đề.

Dù còn nhỏ nhưng con cái cũng có những suy nghĩ thuộc về mình, nếu cha mẹ có thói quen phớt lờ suy nghĩ của con cái hoặc từ chối suy nghĩ của chúng vì cho rằng những suy nghĩ của con mình là không đáng tin cậy thì trẻ sẽ cảm thấy những suy nghĩ của mình luôn không được hiểu. Nếu bạn không được tôn trọng thì trẻ sẽ không chịu phát biểu ý kiến để tự bảo vệ mình, Chí chỉ nghe lời và nghe theo.

Trên thực tế, nếu trẻ đã có sẵn tính cách tương đối im lặng, cha mẹ nên kiên nhẫn và cẩn thận hơn với trẻ, đồng thời chú ý hướng dẫn trẻ bộc lộ suy nghĩ của mình.

Ví dụ, cha mẹ có thể hỏi ý kiến của con cái khi bày tỏ một điều mà không cần tôn trọng ý kiến của trẻ.

Khi một đứa trẻ nóng nảy hoặc đang làm điều gì đó sai, trước tiên hãy hiểu chúng từ quan điểm của đứa trẻ và diễn đạt điều đó bằng lời để cho trẻ biết rằng bạn hiểu chúng, sau đó đi đến khẳng định rằng trẻ đang làm tốt hoặc đó là nói với bạn con có thể làm gì trong lần tới khi con gặp phải tình huống như vậy. Thay vì la mắng, hãy nói cho trẻ biết cách giải quyết.

Một số trẻ thực sự không biết cách diễn đạt suy nghĩ của mình, vì vậy cha mẹ vẫn phải hướng dẫn con một cách cụ thể và tận tâm nhất có thể.

Ví dụ, Bố có thể bày tỏ suy nghĩ của mình với con vào những lúc bình thường và cho chúng biết rằng ngôn ngữ là một cách giao tiếp tốt.

Hoặc đưa trẻ xem một số cuốn sách tranh, và để trẻ biết cách diễn đạt suy nghĩ của mình bằng lời thông qua việc giải thích trực quan các con vật nhỏ trong sách tranh.

Những đứa trẻ luôn nói lại

Muốn con khôn lớn trưởng thành cha mẹ hãy luôn nói “2 lời” này, trẻ sẽ ngày càng tự tin hơn

Trên thực tế, hầu hết những đứa trẻ thích nói lại đều hướng ngoại hơn, dám thể hiện ý kiến của mình và cũng có đủ kỹ năng ngôn ngữ để hỗ trợ việc thể hiện ý tưởng của mình.

Một đứa trẻ như vậy sẽ không đồng tình với người khác, và có đủ tính độc lập, đây là ưu điểm của một đứa trẻ rất thích nói lại.

Tuy nhiên, người lớn lại cho rằng những đứa trẻ hay phản bác lại ý kiến của bố mẹ là hỗn hào, không lễ phép. Vấn đề này không phải sai. Đối với một đứa trẻ sẵn sàng đáp trả lại với bố mẹ, bố hay xem thái độ của trẻ lúc đó như thế nào, ngôn ngữ lời nói khi phản bác lại có hợp lý không, không nên dán nhãn hỗn láo cho trẻ khi chưa nhận định đúng về con. Nếu cha mẹ nhận thấy con mình có vẻ thích nói lại và luôn “dây dưa” thì cha mẹ cần phải có biện pháp kỷ luật.

Nếu một đứa trẻ đã quen với cách thể hiện “nói ngược”, đứa trẻ như vậy sẽ ích kỷ hơn và hung hăng hơn. Trẻ sẽ có thái độ tự phụ “Dù sao mình cũng có lý”.

Những đứa trẻ như vậy thường có EQ thấp, không tôn trọng người khác và khó kết bạn tốt.

Cha mẹ nên nói với con cái rằng việc bày tỏ ý kiến của mình là đúng, nhưng chúng phải biết cách tôn trọng người khác.

Đó là bởi vì khi thể hiện bản thân, bạn không cần phải tỏ ra kiêu ngạo. Với giọng điệu điềm tĩnh, người khác có thể lắng nghe những gì bạn nói.

Theo https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/dua-tre-noi-it-va-dua-tre-noi-nhieu-sau-20-nam-thay-ro-su-khac-biet-752454.html

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X