Bé 7 tuổi đùa nghịch trên tàu bị ngã rất nặng, bác sĩ cùng toa im lặng: ‘Tôi không dám cứu đứa trẻ đó’

Cách đây ít lâu, một bài đăng hơn 10 triệu lượt xem khiến dân tình phải thở dài ngao ngán. Một bác sĩ không sẵn sàng cứu người, mà nạn nhân đó lại là một đứa trẻ.

Sau tất cả, lý do mà vị bác sĩ kia đưa ra lại được không ít người đồng tình. Cứu người là quan trọng, nhưng vì cứu người mà có khả năng tổn hại đến mình thì 100 người, chắc chắn tất cả đều sẽ bảo là không nên.

Một vị bác sĩ tiết lộ rằng do vé máy bay hết nên ông quyết định đi công tác bằng tàu hỏa. Người chung toa có rất nhiều kiểu người khác nhau, nhưng có hai đứa trẻ khiến người ta chú ý nhiều nhất.

hình ảnh

Trong lúc toa nằm kế bên không có ai, hai đứa nhóc, một khoảng 7 tuổi, một khoảng 5 tuổi sang chạy nhảy lung tung trên chiếc giường cứng. Nhân viên đường sắt đã đến ngăn chúng lại. Thái độ của cha mẹ mấy đứa trẻ đối với những lời thiện chí này lại rất không thân thiện.

Rõ ràng các nhân viên đường sắt đang nghĩ đến sự an toàn của con cái họ, nhưng họ cảm thấy rằng con mình đang bị mắng.

Và xui rủi sao, không lâu sau, hai đứa nhóc thực sự gặp tai nạn.

Khi em bé 7 tuổi leo lên tầng trên thì bất ngờ đoàn tàu rung lắc, đứa trẻ rơi thẳng xuống dưới, đập vào chiếc bàn nhỏ ở giường dưới và cuối cùng rơi xuống đất bất tỉnh. Đứa bé còn lại, có thể bị giật mình, rơi khỏi thang mà nó đang trèo giữa các giường tầng. May mắn thay, người ngồi trên chiếc ghế xếp đã nhanh tay đỡ lấy.

Cha mẹ hai em hốt hoảng yêu cầu nhân viên đường sắt phát loa xem có nhân viên y tế trên tàu hay không.

Bác sĩ lúc đó đang ngồi giường dưới. Ông cúi gằm mặt xuống, im lặng chứ không chọn cứu người. Ánh mắt nặng nề theo dõi người lái tàu thực hiện cuộc gọi khẩn cấp. Gia đình 4 người họ đã xuống ở trạm dừng tiếp theo.

Dù lựa chọn của bác sĩ là không cứu đứa trẻ gặp trẻ nhưng khi ông chia sẻ kinh nghiệm và suy nghĩ của mình, sự lựa chọn của ông đã nhận được sự đồng tình của nhiều cư dân mạng.

“Tôi không dám cứu đứa trẻ đó, vì bố mẹ nó.”

Bác sĩ là người ngồi gần nhất, chứng kiến ​​bố mẹ đứa trẻ khó chịu với người nhân viên đường sắt nhắc nhở con họ.

Ông thực sự không dám cứu bé trai đó.

Một mặt, những rủi ro là quá lớn.

Mặt khác, gặp những phụ huynh như vậy, ai cũng sợ phát khiếp lên.

Luật pháp sẽ không bảo vệ các hoạt động trị liệu của ông trong môi trường phi y tế. Trong trường hợp này, theo dự liệu của bác sĩ, cách tốt nhất là để yên và đợi lực lượng y tế đến. Đứa trẻ sẽ bị tổn thương não từ trung bình đến nặng và tắc nghẽn đường thở khi cấp cứu không thành công. Cha mẹ của đứa trẻ ấy có khả năng khiến bác sĩ gặp họa và thậm chí hủy hoại sự nghiệp của ông.

hình ảnh

Vị bác sĩ chia sẻ, ông từng vào phòng cấp cứu trong đêm để cứu một đứa trẻ 3,5 tuổi nuốt phải dị vật. Đứa trẻ khó thở, trong tình trạng sốc, bất tỉnh và nồng độ oxy trong m.áu thấp. Khi đó, tình thế cấp bách, ông dùng phương pháp ôm ngược cứu đứa trẻ thành công, khiến đứa trẻ phun ra quả cầu thủy tinh.

“Lúc đầu tôi còn mừng vì đứa nhỏ từ chỗ nguy hiểm chuyển thành bình an vô sự, nhưng không ngờ chẳng mấy chốc tôi lại gặp họa.”

Nửa đêm hôm đó, con bị đau bụng, bố mẹ đổ lỗi rằng bác sĩ đã dùng lực quá mạnh khi sơ cứu và chữa cho con… Kết quả là sau khi kiểm tra thông qua, người ta thấy rằng đứa trẻ không có vấn đề gì. Bác sĩ và đại diện lãnh đạo bệnh viện giải thích cách sơ cứu là lật ngược và ôm cần dùng một lực ép mạnh. Trẻ cảm thấy không khỏe là điều bình thường và sẽ ổn sau vài ngày nghỉ ngơi.

Nhưng bố mẹ cậu bé không nghe và chặn vị bác sĩ trong văn phòng cả ngày. Giám đốc bệnh viện bố trí cho bé nhập viện, khám miễn phí nhưng không được. Phía phụ huynh phải đòi bồi thường, gây đủ kiểu phiền hà.

Cuối cùng, bác sĩ đã trả gần 70 triệu đồng để giải quyết vấn đề. Trước sự nguy kịch của một đứa trẻ khác, ông đã chọn cách im lặng vì biết rằng nếu có bất kỳ sơ xuất nào thì khó mà yên ổn với hai vị phụ huynh.

Sự lựa chọn của bác sĩ ngoài hai cân nhắc này cũng đã nhận được sự ủng hộ của nhiều cư dân mạng.

“Nếu đứa trẻ rơi ngay trước mặt tôi, hành động đầu tiên của tôi là bỏ chạy. Trước những bậc cha mẹ như vậy, tôi không dám hành động không suy nghĩ, kẻo một thoáng lòng tốt đổi lấy sự nóng giận của họ.”

“Con vô tội nhưng cha mẹ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về hành vi của con.”

Thật vậy, dù là cha mẹ của hai cậu bé nghịch ngợm, hay cha mẹ của đứa trẻ được bác sĩ cứu sống thì đều đã mắc một sai lầm lớn: Họ luôn nghĩ rằng họ đang bảo vệ con mình, yêu thương chúng và làm hết sức mình. Điều này thực sự đẩy người giúp đỡ đứa trẻ đến thế đối lập với chính mình và đứa trẻ. Những người khác không dám “giúp một tay” vì rất có thể kết quả sẽ là “thành công nhưng sẽ không thành công”.

Và trên hết, trẻ nhỏ vẫn lãnh hậu quả cuối cùng.

Các bậc cha mẹ luôn che chở và thiết tha yêu thương con cái của họ, và họ không muốn bất cứ ai khác ngoài chính họ dạy dỗ, khuyên răn con họ. Cho dù những lời thuyết phục của người khác là có mục đích tốt, nhưng đối với cha mẹ, đó là sự buộc tội, chỉ trích và làm sai với con họ.

Một khi chúng ta đặt câu hỏi, họ cũng sẽ cảm thấy: “Chúng nó là trẻ con mà, người lớn so đo với trẻ nhỏ làm gì, nó có biết nghĩ như chúng ta đâu.”

Sự thật là đứa trẻ tuy còn nhỏ, nhưng cha mẹ là người lớn. Spencer đã nói trong cuốn sách; “Giáo dục gia đình” một câu thế này: “Lời bào chữa vô trách nhiệm của cha mẹ củng cố một cách tinh vi và ấn tượng với đứa trẻ rằng nó đang làm đúng.”

Nếu cứ tiếp tục như vậy, trẻ sẽ gặp rắc rối hết lần này đến lần khác và sẽ có hậu quả. Hai đứa trẻ đã được nhắc nhở rằng không nên chạy giỡn trên tàu, nhưng chúng không nghe, bố mẹ chúng khó chịu và hậu quả là chấn thương nghiêm trọng.

Tôi đã từng đọc một câu như thế này: “Một đứa trẻ không biết phân biệt đúng sai là sinh vật đáng sợ nhất trên trái đất này.” Cha mẹ không có tầm nhìn giáo dục là những người đáng sợ hơn cả. Nhiều người cho rằng với kiểu cha mẹ này, nếu con làm tổn thương người khác thì chắc chắn họ cũng sẽ cho rằng con mình không có lỗi. Và không ai dám giúp đứa trẻ có cha mẹ như vậy.

Mặc dù ý kiến ​​này hơi cực đoan, nhưng nó cũng minh họa một điều rằng cha mẹ có bổn phận giáo dục con cái. Chỉ khi cha mẹ coi trọng việc giáo dục con cái thì mới có thể thực sự yêu thương và bảo vệ chúng.

Theo WTT

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X