Bố mẹ cưng chiều từ nhỏ, con 37 tuổi không nghề nghiệp, không chí hướng, xem mắt 59 lần đều chẳng ai ưng

Trong suy nghĩ truyền thống, quan niệm nuôi con để bảo bọc người già đã ăn sâu vào lòng người. Ở một số vùng xa xôi, nhiều người già cho rằng đông con thì phúc lộc nhiều.

Có một cặp vợ chồng là trí thức, con trai duy nhất 37 tuổi được mệnh danh là “em bé khổng lồ”. Đứa con này từng là niềm hy vọng của cả một làng quê, những giờ lại là nỗi thất vọng lớn của cha mẹ già.

Hai vợ chồng ở Hồ Nam đều là những người có học thức, người cha là Phan Vĩnh Du, một giáo viên cấp hai nghiêm khắc. Người trong vùng ai cũng muốn gửi con đến học, vì thầy giáo nổi tiếng mát tay, đào tạo ra nhiều học sinh giỏi.

Nhưng đứa con duy nhất lại khiến ông đau lòng, tuổi già không một ngày yên ổn, nhìn về tương lai chỉ thấy một mảng tối. Tại sao một người thầy dạy học, dạy người ưu tú, đào tạo hàng nghìn học sinh ưu tú mà lại thất bại với con trai mình?

Năm 1986, gia đình ông chào đón cậu con trai sau một năm kết hôn. Mong con sẽ là người giúp ích cho đời, ông đặt tên con là Phan Kiệt. Đứa trẻ đã khiến gia đình hòa thuận, tràn ngập tiếng cười .

Khi còn nhỏ, Phạn Kiệt đã thừa hưởng gen của cha mẹ mình, thành tích học tập luôn nằm trong top ba ở trường tiểu học. Trong mắt hàng xóm, đứa trẻ rất lễ phép, ngoan ngoãn. Ai cũng cho rằng cậu bé thừa hưởng gen của cha mẹ, nhất định sau này sẽ làm dòng tộc nở mặt nở mày.

hình ảnh

Tuy nhiên, rắc rối lớn nhất khi nuôi dạy con cái là họ phải bận rộn với công việc. Người cha dạy ở trường cả ngày, ít tiếp xúc với con. Người mẹ bận rộn ở công ty. Những lúc con được nghỉ, bà chỉ có thể đưa con đi làm, Phan Kiệt ngoan ngoãn làm bài tập trên bàn bên cạnh, và đôi khi ngủ gục trên bàn khi mệt mỏi. Điều này khiến người mẹ đau khổ và cảm thấy mình mắc nợ con quá nhiều. Vì thế bà ra sức chiều chuộng con, cho con mọi thứ con muốn. Phương châm của mẹ là cha mẹ có thể chịu cực chứ nhất quyết không để con chịu khổ.

Vì thế Phan Kiệt từ nhỏ chỉ có mỗi việc học, không cần làm việc nhà, cơm canh lúc nào cũng bưng đến tận bàn. Sau khi tốt nghiệp tiểu học, cha mẹ gửi cậu đến một trường nội trú với điều kiện tốt, hy vọng rằng con trai sẽ nhận được một nền giáo dục tốt hơn. Tuy nhiên ở đây không có mẹ phục vụ, cậu bé phải tự giặt đồ và xếp hàng chờ lấy đồ ăn, điều này khiến cậu nhóc dễ nổi nóng. Vì thế hay bị các bạn cùng lớp chế giễu ở trường. Phan Kiệt cũng không có bất kỳ người bạn nào. Bố mẹ chỉ có thể gọi điện an ủi con. Buồn chán, cậu bé bắt đầu làm quen với game trực tuyến cho khuây khỏa.

Kể từ khi đến quán cà phê Internet để chơi trò chơi trực tuyến, kết quả học tập của Phan Kiệt bắt đầu sa sút. Cậu bé nhận ra rằng lên mạng vui hơn nhiều so với đến trường, vì vậy đôi khi cậu không cần đến lớp. Cô giáo nhiều lần khuyên tập trung vào việc học, cậu bé hứa rồi để đó. Khi cô giáo gọi điện thoại về cho phụ huynh, cậu cũng nói với mẹ rằng vì quá cô đơn nên mới thế. Người mẹ một mặt an ủi con, một mặt chu cấp nhiều hơn để con đỡ buồn khi học xa nhà.

hình ảnh

Ảnh QQ

Sau đó Phan Kiệt ì ạch vào cấp 3, hai lần rớt đại học vì không từ bỏ việc đến quán cà phê Internet. Đến năm thứ ba thì được nhận vào một trường cao đẳng bình thường. Sau khi tốt nghiệp đại học, đứa con trở về nhà và xin bố mẹ mua cho một chiếc máy tính, nói rằng muốn bắt đầu kinh doanh trên Internet. Cha mẹ Phan Kiệt tin đó là sự thật, bố mẹ cho rằng đứa trẻ đã trưởng thành và hiểu biết, vì vậy họ nhanh chóng mua máy tính cho con, vốn có giá trị bằng cả gia tài thời đó.

Mỗi ngày Phan Kiệt đều dành hết thời gian cho chiếc máy tính trong phòng, có một thời gian bố mẹ anh thấy cả ngày con chỉ ra ngoài ăn và đi vệ sinh, thời gian còn lại anh nhốt mình trong phòng. Người cha sợ mệt nên mở cửa nhìn vào, thấy anh chơi game nhiều quá, bố hỏi chơi game có phải là kinh doanh online không? Phan Kiệt thậm chí không nhìn lên, thấy cha vẫn ngăn cản anh tập trung chơi game, anh tức giận bảo đừng làm phiền. Người cha chỉ có thể rút lui và để mẹ làm việc, và mẹ Phan Kiệt hoàn toàn không thể xoay chuyển tình thế.

Một lần mẹ nấu cơm xong gọi con ăn tối, đồ ăn đã nguội, Phan Kiệt còn mải mê chơi nên mẹ không kìm lòng được mà rút dây mạng. Anh ta bực tức quát mắng mẹ mình, lần đầu tiên sau mấy chục năm, bà bước về phía trước và tá.t con. Phan Kiệt đã đẩy mẹ mình xuống đất trong cơn thịnh nộ, kết quả là một ngón tay vĩnh viễn không bao giờ cử động được nữa.

Lúc này cha mẹ mới bắt đầu hốt hoảng, trước mắt họ là đứa con không nghề nghiệp, không chí hướng. Họ cho rằng cách tốt nhất là tìm cho anh ta một người vợ. Vì vậy họ bắt đầu tìm kiếm người mai mối khắp nơi.

59 cuộc gặp gỡ trôi qua, Phan Kiệt còn chưa thể có người yêu chứ đừng nói đến chuyện kết hôn. Mỗi lần gặp mặt, anh đều nói thẳng với đối phương: “Đời này đừng mong tôi nuôi nấng ai, sau này tôi sẽ đi tu.”

Nhìn thấy con trai mình thậm chí không muốn nói đến chuyện hẹn hò, suốt ngày lướt mạng chơi game, người cha già thực sự tan nát cõi lòng. Ông đã về hưu rồi, ở tuổi này ai không muốn nhìn thấy con mình ổn định. Ông hay xem TV ở nhà, thường thấy một số chương trình hòa giải mối quan hệ gia đình có nhiều bất hòa, vì vậy đã gọi điện thoại đăng ký, mời một người đến nói chuyện với con trai, hy vọng con sẽ hiểu được tấm lòng của cha mẹ, đi tìm một công việc, đừng mãi cắm mặt vào game.

hình ảnh

Ảnh QQ

Trong quá trình trao đổi, Phan Kiệt nói rằng anh ta hoàn toàn ổn, chỉ có bố mẹ anh ta là không ổn. Anh ta thích chơi game trực tuyến vì trước đây cha mẹ không quan tâm đến mình.Người mẹ đáng thương lén lau nước mắt, cho rằng lỗi không phải ở con, chỉ do trò chơi gây ra chuyện mà thôi.

Người từ đài truyền hình nói với Phan Kiệt: “Anh đã tốt nghiệp đại học, cũng nên biết rằng con cái phải hiếu kinh với cha mẹ. Cha mẹ anh từng tuổi này vẫn lo cho anh, có quá đáng thương không?”

Anh ta nói: “Đức hạnh và hiếu thảo đều là những thứ quá khứ, bây giờ ai cũng theo đuổi một cuộc sống tự do, được là chính mình”

Bố mẹ cầu xin anh đừng suốt ngày ở nhà chơi game, những người ngoài 30 nên tìm một công việc bên ngoài. Điều này lại khiến cậu con trai tức giận: “Có tám tỷ người trên thế giới này, vậy tại sao tôi lại đói? Mấy chục năm rồi chẳng phải tôi vẫn sống tốt sao?”

Nghe con trai nói vậy, người cha cúi đầu bất lực thở dài. Thuyết phục mãi, người từ đài truyền hình cũng bó tay. Hai vợ chồng già đành phải đến bệnh viện hỏi bác sĩ, bác sĩ cho biết Phan Kiệt bị rối loạn nhân cách, phải nhập viện để chuyên gia tâm lý điều trị. Và chặng đường cũng chỉ mới bắt đầu, từ việc thuyết phục anh ta dành thời gian đến gặp bác sĩ thay vì chơi game.

hình ảnh

Ảnh QQ

Khi còn nhỏ, Phan Kiệt là một đứa trẻ ngoan ngoãn, biết nghe lời, thành học tập xuất sắc. Nhưng cuối cùng lại là một kẻ vô công rỗi nghề, không chí hướng, tất cả xuất phát từ sự yêu thương và chiều chuộng quá mức của người mẹ. Nhìn vẻ mặt của cha mẹ anh ta, người ta cảm thấy cảm thương nhưng lỗi cũng là do họ mà ra. Bây giờ các bạn cùng lớp và bạn cùng chơi game của anh ta đã có gia đình, sự nghiệp riêng. Mọi người đều tiến về phía trước, nhưng dường như chỉ có Phan Kiệt đứng lại. Tình phụ tử, mẫu tử quả thực là tình cảm lớn nhất trên đời, nhưng đôi khi chiều chuộng quá mức lại có thể trực tiếp hủy hoại cuộc đời của trẻ. Cha mẹ không chỉ cần biết giúp đỡ con mà còn phải biết buông tay.

Nguồn: https://www.webtretho.com/f/goc-lam-me/bo-me-cung-chieu-tu-nho-con-37-tuoi-khong-nghe-nghiep-khong-chi-huong-xem-mat-59-lan-deu-chang-ai-ung

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X