Cầm 2 tỷ sang đưa cho con gái, mẹ sững sờ nghe được cuộc trò chuyện giữa con và mẹ chồng, liền quay lưng đi du lịch

Khi đặt chân đến nơi từ lâu mình ngưỡng mộ, tôi chụp vài bức ảnh với chồng và chia sẻ lên trang cá nhân với dòng chữ: “Chuyến đi xa đầu năm, cuối cùng ước mơ của mình đã thành sự thật”.

Không lâu sau khi đăng bài, tôi nhận được cuộc gọi từ con gái mình. Tôi mỉm cười, đúng như dự đoán, sau khi cuộc gọi được kết nối, con gái tôi bức bối: “Mẹ ơi, chẳng phải chúng ta đã đồng ý rằng hôm nay bố mẹ sẽ đến nhà con và giúp con trả nợ sao? Tại sao mẹ không nói mẹ đi du lịch? Con gọi mãi cho mẹ, lo lắng vô cùng. À mà nếu bố mẹ đi du lịch sao không đưa nhà con đi với?”

Con gái tôi nói rất nhiều, nghe có vẻ lo lắng nhưng tôi có thể thấy sự tức giận mà con đang cố gắng kìm nén. Tôi mỉm cười và nói: “Con gái, con đang lo lắng cho mẹ và bố con, hay con đang lo lắng về tiền bạc của chúng ta?” Con gái tôi sửng sốt, phải một lúc lâu mới phản ứng lại và nói: “Mẹ ơi, đừng đùa nữa, làm sao vậy? Tiền không quan trọng bằng gia đình mình”. Tôi trả lời ngay, nói rằng vợ chồng tôi cũng nghĩ như vậy. Vì thế, chúng tôi không nên chuyển đến ở cùng gia đình con gái mình. Ở xa mỏi chân còn hơn ở gần mỏi miệng.

hình ảnh

Ảnh minh họa (Nguồn BJH)

“Với 2 tỷ ti.ền đền bù miếng đất nằm trên đường cao tốc, bố mẹ định gom góp thêm tiền tích lũy mấy chục năm nay để mua một căn chung cư gần với mấy dì, mấy chũ hàng xóm cũ trong làng mình. Bố mẹ đã quen biết họ từ khi còn nhỏ, có chuyện gì có thể chăm sóc lẫn nhau. Con không phải lo nữa đâu.”

Tôi vừa nói xong, con gái tôi liền hỏi tôi sao không giữ lời. Tôi đã đồng ý cho nó tiền để trả nợ phần còn lại căn nhà của vợ chồng nó, vậy làm sao tôi có thể đổi ý được? Nó hỏi tôi có còn coi nó là con gái trong lòng không.

Giọng tôi cũng lạnh lùng hơn, tôi nói: “Sáng nay mẹ đến nhà con, nghe thấy con và mẹ chồng nói chuyện vui vẻ ở cửa nên cũng không làm phiền. Vì thế bố và mẹ đả quyết định đi du lịch cùng nhau. Con rõ ràng biết đây là nơi mẹ ước ao đặt chân đến mà. Dù có phung phí thì vẫn còn hơn là đưa cho một đứa con sói mắt trắng mà, đúng không?” Con gái biết tôi đã nghe được cuộc nói chuyện giữa con bé và mẹ chồng, xấu hổ nên đành cúp máy. Tôi cười buồn, nghe người ta nói con gái là chiếc áo bông ấm áp của bố mẹ, còn áo bông của tôi lại bị thủng một vết lớn.

Vợ chồng tôi chỉ có một đứa con duy nhất là con gái nên đương nhiên chúng tôi rất yêu thương nó và dành hết tâm huyết, sức lực để nuôi nấng nó. Có thể việc chiều chuộng đã khiến con cố chấp và tự cho mình là đúng. Con gái tôi tốt nghiệp đại học về quê, vì học giỏi nên tìm được một công việc rất tốt và thu nhập cũng không thấp. Sau khi nó ổn định lại, chúng tôi muốn nhờ người giới thiệu cho con bé một buổi hẹn hò phù hợp.

Thật ra điều kiện cũng rất đơn giản. Chúng tôi không muốn trèo cao, chỉ cần tìm người có hoàn cảnh tương tự, nếu vợ chồng trẻ cùng làm việc và bố mẹ giúp đỡ thì cuộc sống sẽ dễ dàng hơn. Nhưng cô con gái lại chống đối cha mẹ, nó khẳng định rằng người bạn trai mà nó tìm được là một người đàn ông tốt, xứng đáng được nó giao phó cả cuộc đời. Tôi bất lực, hoàn cảnh gia đình con rể phải nói là vô cùng chật vậy. Tôi và chồng thực ra không ghét nghèo, chỉ là con rể tôi không có tham vọng, là một người thích an phận thủ thường, có gì thì xài đó.

Con gái tôi nói rằng con rể đối tốt với nó, ngoan ngoãn, tôi đành phải nói với con bé rằng chính vì nó không thể làm gì khác nên chỉ có thể tốt với con. Con phải biết rằng đối tốt với người khác là một việc rất chủ quan và trừu tượng, những lời nói ngọt ngào và ủy mị không thể dẫn đến một cuộc sống tốt đẹp. Nhưng tình yêu của con gái tôi là trên hết nên quyết tâm lấy chồng. Không còn cách nào, chúng tôi đã đồng ý.

hình ảnh

Ảnh minh họa (Nguồn BJH)

Con rể và nhà thông gia không để vợ chồng tôi “thất vọng”, khi bàn chuyện hôn nhân, họ cứ khóc lóc than nghèo kể khổ, chơi bài tình cảm, chỉ sẵn sàng chi 30 triệu đồng cho cả đám cưới. Con gái tôi đắm đuối trong tình yêu, còn giúp đối phương thuyết phục vợ chồng tôi. Bên đó lại còn bảo vợ chồng tôi lo nhà tân hôn cho chúng, vì chúng tôi chỉ có một cô con gái, còn nhà con rể thì trên còn có 2 anh chị. Cứ thế, con rể bỏ ra 30 triệu để lấy vợ mà vẫn hời nửa căn nhà. Tôi nói với chúng rằng vợ chồng chúng tôi sẽ trả tiền đặt cọc mua nhà ban đầu 30%, nhưng 70% còn lại chúng phải tự trả, nhà sẽ đứng tên 2 đứa. Con gái dùng dằng đồng ý, còn tôi vẫn cẩn thận giữ lại chứng từ nộp tiền.

Sau đám cưới, căn nhà đứng tên hai người, lương của con rể không đủ trang trải chi phí cho bản thân và sinh hoạt cho bố mẹ, tiền vay để trả 70% còn lại và chi phí sinh hoạt hàng ngày đều phải dựa vào con gái tôi. Lúc đó tôi đã nói với con gái rằng sẽ rất căng thẳng nếu con phải gánh vác gia đình một mình. Nhưng con gái tôi lại cho rằng đó là điều nó nên làm, đến mức tôi không còn gì để nói. Tôi thấy có lỗi với con gái vì nó cực khổ, nhưng nó lại thấy có lỗi với chồng và gia đình nhà chồng. Để không làm mình buồn, sau khi con gái lấy chồng, tôi rất ít khi đến đó. Cô con gái thường trở về nhà tay không, sau đó tay xách nách mang về nhà và xin một ít tiền. Tôi biết cuộc sống của con gái tôi không hề dễ dàng nên tôi cũng không bao giờ nói ra lời nào.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, có lẽ tôi đã không hoàn toàn thất vọng về con gái và quyết định dựa vào chính mình khi nghỉ hưu. Cách đây một thời gian, dự án gần nhà tôi bắt đầu việc giải tỏa đa bị trì hoãn nhiều năm, lần này tiến triển rất nhanh, chỉ trong vòng vài tháng đã lấy được hết tiền, ngôi nhà cũ vẫn có thể ở được hơn một nửa một năm. Tiền đền bù có thể mua một căn chung cư ở thị trấn. Hầu hết hàng xóm của chúng tôi cũng quyết định mua nhà ở thị trấn.

Đây là dự định ban đầu của tôi nhưng sau khi con gái tôi biết được, nó đã không đồng ý. Nó liên tục thuyết phục vợ chồng tôi đưa tiền để nó trả khoản tiền vay mua nhà. Nó nói: “Mẹ và bố con sẽ chuyển đến ở cùng con. Mẹ ơi, mẹ không phải thúc giục con sinh con sao? Trước đây con phải chịu rất nhiều áp lực trả nợ và con vẫn muốn đợi thêm vài năm nữa. Bây giờ mẹ cứ đưa con trả, áp lực cũng giảm bớt, con sẽ sinh con và bố mẹ sẽ giúp con chăm cháu. Sau này con sẽ trả đủ cho bố mẹ, bố mẹ không muốn chúng ta lại cùng nhau chung sống dưới một mái nhà sao?”

Viễn cảnh con gái tôi vẽ làm tôi hơi xúc động. Ngoài ra, con rể tôi cũng đến gặp tôi và hứa sẽ viết văn bản thỏa thuận chỉ sở hữu một phần nhỏ căn nhà để con gái tôi không bị thiệt hại gì. Sau nhiều suy nghĩ, tôi đồng ý, nghĩ rằng vì vợ chồng tôi không còn trẻ nữa nên đã đến lúc phải gác lại công việc kinh doanh nhỏ đang làm và về nhà con gái sống chung, giúp đỡ lẫn nhau. Vì thế tôi đã đồng ý với con gái về thời gian sang nhà nó, cùng nhau đến ngân hàng để chuyển tiền trả nợ cho nó.

hình ảnh

Ảnh minh họa (Nguồn BJH)

Nhưng khi đến nhà con gái, chưa kịp gõ cửa, tôi nghe thấy con gái và bà thông gia đang nói chuyện. Chồng tôi khẽ đẩy cửa mở, hai người kia tỉ tê trong bếp nên không biết có khách. Con gái tôi bảo tôi gọi điện cho nó khi tôi đến nhưng tôi quên mất, nhờ đó tôi đã nghe rõ mồn một  câu chuyện. Tôi nghe bà thông gia nói: “Mẹ đã chọn được một căn nhà ở khu dân cư rồi. Nó có một phòng ngủ và một phòng khách, 2 tỷ là vừa phải. Nhưng mẹ dùng số tiền này để mua một căn nhà có ổn không? Bố mẹ con sẽ làm gì nếu họ phát hiện ra?”

Con gái tôi mỉm cười nói: “Không sao đâu, họ sẽ không biết đâu. Bố mẹ con sẽ chỉ biết con dùng nó để trả tiền nhà còn nợ thôi. Mẹ không cần phải lo lắng. Nếu bố mẹ con nghi ngờ và bắt viết giấy thỏa thuận thì con sẽ viết, nhưng sau đó con sẽ sé nó”.. Vợ chồng tôi lúc đó rất sốc, con gái tôi đang làm gì vậy? Lừa chúng tôi và dùng tiền của chúng tôi mua nhà cho mẹ chồng? Trước khi vợ chồng tôi kịp hoàn hồn, con gái tôi lại nói một điều khiến tôi ớn lạnh.

Nó nói: “Mẹ đừng lo lắng, hãy chăm sóc bản thân thật tốt. Bố mẹ con vẫn khỏe, khi nào cần sẽ chuyển đến đây. Mẹ con sẽ nghỉ việc ở nhà để làm việc nhà và chăm sóc con cái. Bố con có một cửa hàng nhỏ và vẫn buôn bán được, như vậy chi phí sinh hoạt ở nhà sẽ đủ.” Mẹ chồng nó cười và nói: “Mẹ thật may mắn có được một cô con dâu như con.” Rồi hai người nói những điều tốt đẹp với nhau, có con rể ở bên cạnh, vang vọng đủ kiểu. Tôi cũng cười, tôi cũng “may mắn” có được đứa con gái như vậy!

Con rể rất giỏi PUA con gái tôi, vợ chồng tôi đã vất vả nuôi nó, trả bao nhiêu tiền nhưng cuối cùng nó lại lừa dối chúng tôi vì nhà chồng. Tôi quay người bỏ đi cùng chồng, quyết định đi du lịch theo lời chồng tôi. Chẳng phải bao nhiêu năm qua, ước mơ này đã bị kềm nén bởi tôi muốn dồn tiền chăm lo cho con gái. Bây giờ nó chỉ biết đến nhà chồng, vì sao chúng tôi không thể xài tiền của mình? Vợ chồng tôi về nhà thu dọn đồ đạc trước khi đi du lịch. Trên đường đi, vợ chồng tôi đã thống nhất mua một căn nhà ở thị trấn như kế hoạch ban đầu. Hai năm nữa tôi nghỉ hưu, tùy tình hình chúng tôi có thể sang lại sạp hàng đang kinh doanh và nhận lương hưu. 

Con gái tôi, cuối cùng tôi cũng hiểu, là một kẻ không đáng tin cậy. Vợ chồng tôi vẫn muốn giữ tiền trong tay và chừa cho mình một lối thoát. Kể từ nay chúng tôi quyết định cùng nhau sống cuộc sống của chính mình, tôi sẽ không mềm lòng nữa, vợ chồng tôi đã không giáo dục tốt con gái nên hậu quả phải tự gánh chịu. Con gái tôi phải chịu trách nhiệm về cuộc hôn nhân và tương lai mà nó lựa chọn, dù tốt hay xấu.

Nguồn: https://www.webtretho.com/f/goc-lam-me/cam-2-ty-sang-dua-cho-con-gai-me-sung-so-nghe-duoc-cuoc-tro-chuyen-giua-con-va-me-chong-lien-quay-lung-di-du-lich

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X