Mua cho mẹ đẻ cái bánh rán, em bị mẹ chồng nguýt: Trước mặt là cái bánh, sau lưng cả cọc tiền

Ai cũng bảo em lấy chồng giàu thì ăn sung mặc sướng, chuột sa chĩnh gạo. Nhưng mấy ai biết sau cánh cửa gia đình hào môn là những người cũng chắc lép không kém.

Đúng là nhà tôi nghèo, nhưng bố mẹ tôi không hèn, hôm nay tôi cũng nói vậy với mẹ chồng tôi đấy.

Em sinh ra trong gia đình khá giả, nhưng so với nhà chồng thì vẫn còn thua thiệt về kinh tế. Mặc dù lúc kết hôn, bố mẹ cũng muốn em ngẩng đầu với nhà chồng nên cho hẳn 5 cây vàng.

Nhưng bố mẹ chồng em lại khác, lúc cưới, ông bà sang tên cho vợ chồng em một căn biệt thự có giá trị 5 tỷ. Tất nhiên, trước đó ông bà đã mời luật sư và không cho em cùng đứng tên với chồng.

Kết quả hình ảnh cho Mua cho mẹ đẻ cái bánh rán, em bị mẹ chồng nguýt: Trước mặt là cái bánh, sau lưng cả cọc tiền

Từ lúc yêu cho đến khi cưới, em không nhận được thiện cảm từ phía mẹ chồng đâu. Có hôm em còn vô tình nghe mẹ chồng nói nhỏ với con trai:

“Con gái nhà nghèo nó khôn lắm. Mẹ nói cho con biết, làm được thì đưa nó ít thôi. Còn đâu cứ đưa mẹ cho chắc ăn. Sau này nhỡ có bỏ nhau, không sợ mất vào tay nó”.

“Sao mẹ nói buồn cười thế. Vợ chồng con mới cưới vài tháng mà mẹ lại trù bỏ nhau là sao. Mẹ mong con ly hôn vợ à”.

“Thì mẹ cứ bảo vậy. Mày nghe mẹ thì sướng, trái mẹ là khổ. Nghe chưa”.

Mặc dù chồng em không nói gì nhưng em cũng biết ý chứ. Tết năm nay, em về nhà bố mẹ ăn Tết xong thì mang ít thịt sang để biếu bố mẹ chồng. Vì lợn sạch, bố mẹ em cũng có lòng nữa. Thế mà mẹ chồng em lớn tiếng:

“Đầu năm đầu tháng, ai bảo cô mang đồ đi xin về cái nhà này. Năm nay tôi làm ăn mà thất bát thì cô chết với tôi”.

Em sợ quá, đứng nép hẳn vào người chồng. Lát sau, mẹ chồng em mang túi thịt lợn ném ra sọt rác, miệng còn lẩm bẩm:

“Đúng là đen đủi, cầu trời khấn Phật cho năm nay con buôn bán không thua lỗ”.

Nhìn mẹ chồng như vậy, em ức không nói nên lời. Nghĩ thương cả bố mẹ đẻ em nữa chứ. Làm con lợn có miếng ngon nhất thì gửi con gái mang cho thông gia. Nào có biết cuối cùng lại bị vứt vào sọt rác.

Nhưng bữa ấy em vẫn nhịn. Thật ra em định nói, nhưng chồng em bảo Tết nhất, nhường mẹ một chút cũng không sao. Có điều em nhịn nhiều quá, mẹ chồng cứ nghĩ là em sợ rồi không dám bật lại hay sao ấy.

Sáng nay em đi chợ với mẹ chồng, đi ra đến cổng, thấy hàng bánh rán ngon quá, em mới nói với bà:

“Mẹ có ăn bánh rán không ạ? Con mua luôn, con định mua cho mẹ con mấy cái, mẹ con thích ăn cái này lắm”.

“Thôi, tôi về nhà ăn cơm nhà nấu. Hơi đâu mà ăn mấy thứ lung tung này. Cô cũng quan tâm mẹ đẻ cô đấy”.

Kết quả hình ảnh cho Mua cho mẹ đẻ cái bánh rán, em bị mẹ chồng nguýt: Trước mặt là cái bánh, sau lưng cả cọc tiền

Em đã không nói gì rồi. Cố ý lơ đi rồi quay vào trong để mua bánh, ai dè mẹ chồng vẫn càu nhàu:

“Trước mặt là cái bánh, sau lưng cả cọc tiền cũng nên”.

Tức quá, em mới nói lại:

“Mẹ ơi, kể cả con cho mẹ con tiền thì cũng có lý do mà mẹ. Nhiều khi con đưa, mẹ con cũng không lấy nữa cơ. Còn con đi lấy chồng, nghĩ đến mẹ đẻ con 1 chút cũng có sao đâu ạ”.

“Tôi nói 1 câu mà chị cãi lại chục câu thế à”.

Thế là mẹ chồng em giận dỗi, bắt taxi về trước. Em định chạy theo, nhưng nghĩ mình phải có chính kiến nên kệ. Bà muốn làm gì thì làm.

Hôm nay em cũng kể cho chồng nghe, chồng em không nói gì cả. Chắc lão cũng biết mẹ sai nên mới im. Chứ nếu là em sai thì đã quạc cho một trận rồi. Mà kể cũng lạ, mẹ chồng em có con gái đấy, sao chẳng bao giờ nghĩ rằng sau này nó cũng đi lấy chồng nhỉ?

Theo giadinhmoi

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X