Thai 25 tuần phát hiện UT, mẹ bầu xót xa nhắn chồng ‘nhớ tìm mẹ kế tốt cho con’
Trên đời này, có những lựa chọn khiến người ta đau lòng, nhất là khi phải chọn giữa mẹ và con. Giữ mẹ hay giữ con, kết quả nào cũng để lại vết thương lòng. Nhưng với những người mẹ, họ không cần lựa chọn, vì chắc chắn, mẹ sẽ nhường sự sống cho con.
Có người bảo thế là dại dột, chỉ cần mẹ an toàn, muốn sinh bao nhiêu con mà không được. Phải đứng ở vị trí của mẹ thì mới thấu hiểu, có người mẹ nào nỡ tâm cắt đứt cơ hội chào đời của con.
Như chị Văn, dù thai 25 tuần phát hiện ung thư, chị vẫn quyết sinh con ra. Thà mình từ bỏ điều trị chứ nhất quyết không từ bỏ con. Để rồi phải thốt lên những lời đau lòng, khuyên chồng tìm người mẹ khác cho con.
Ảnh: netease
Chuyện của chị Văn em đọc được trên trang nước ngoài. Càng đọc càng thấy thương cho chị và đứa con còn quá nhỏ. Em sẽ kể sơ lại chuyện của chị cho các mẹ cùng biết, xót xa lắm mọi người ơi.
Chị Văn 33 tuổi, kết hôn được 8 năm nhưng vẫn chưa có con. Trước đó chị từng mang thai 2 lần nhưng đều không giữ được. Một lần là sảy sớm, một lần là ngừng tim thai. Chị khao khát có con, đi bệnh viện điều trị mất một năm, ngày nào cũng phải tiêm 3 lần.
Cuối cùng, chị đã mang thai lần 3, cả gia đình vỡ òa trong hạnh phúc. Chị cẩn thận từng chút một, nhưng khi thai 25 tuần, bác sĩ phát hiện chị mắc bạch cầu cấp tính. Biết tin bị ung thư, chị lặng đi. Bác sĩ bảo cần điều trị ngay lập tức, đứa trẻ không thể giữ, nếu không chị chỉ còn 3 tháng.
Nhưng không do dự, chị quyết định sinh con ra, thực hiện ước mơ làm mẹ. Khó lắm chị mới có được đứa con này, làm sao chị nỡ. Mẹ chị khóc khuyên đi hóa trị, nhưng chị trả lời: “Mẹ, mẹ thương con gái của mẹ, con cũng thương con gái của con. Con bé đang chuyển động trong bụng con đây”.
Ảnh: netease
Bác sĩ hết cách, đành thử cố gắng vừa trị cho chị Văn, vừa giữ đứa bé. Đến tuần 31, chị trải qua đợt trị liệu đầu tiên. Dần dần, cơ thể quá tải, bệnh nghiêm trọng khiến chị nằm yên trên giường. Nhưng mỗi lần thấy đoạn siêu âm chuyển động của con, chị lại vực dậy hy vọng.
Bước sang tuần 32, bác sĩ quyết định mổ đẻ cho chị, đây là cơ hội duy nhất để cứu hai mẹ con. Tình trạng chuyển biến nặng, bác sĩ tiên lượng xấu. Trước khi vào phòng phẫu thuật, chị nói với chồng: “Nếu em không còn, anh có thể tìm một người mẹ kế tốt hơn cho con”.
Cuối cùng, bé gái chào đời khoảng hơn 15 giờ chiều, chỉ nặng 2kg và nằm lồng ấp. Phải đến 22 ngày sau, chị Văn mới được gặp con gái lần đầu tiên, chị khóc nức nở ôm con vào lòng. Khi con gái 5 tháng tuổi, tình trạng chị Văn trở nặng. Bác sĩ bảo chắc còn được nửa năm dù đã thay tủy.
Ảnh: netease
Chị hiểu thời gian của mình có hạn, chị thà sống 1 tháng bên con hơn là nằm trong viện nửa năm. Người mẹ kiên cường ấy đã đợi được sinh nhật đầu tiên của con gái. Chị khóc vì sợ không còn được nhìn thấy lần sinh nhật tiếp theo của con. Chị bắt đầu thu xếp tất cả, đi đặt cả nơi an nghỉ.
Chị viết thư gửi con gái vào từng độ tuổi khác nhau, trong thư chị nhắn nhủ: “Mong con học được cách chịu đựng nỗi cô đơn. Mong con luôn có giấc ngủ bình yên trong suốt cả cuộc đời”.
Những ngày còn lại, chị sẽ cùng con gái lớn khôn. Dù không còn nhiều thời gian nhưng chị sẽ dành tất cả tình yêu thương cho con gái.
Chuyện của chị dài lắm, hành trình điều trị ung thư suốt hơn một năm rất đau và gian nan. Em chỉ tóm lại ở đây ngắn gọn nhất có thể, vì nếu để kể hết những nỗi đau chị phải chịu trong những lần phẫu thuật, chắc phải là truyện dài tập.
Cứ nghĩ đến cảnh một người mẹ đếm từng ngày còn lại được ở bên con là em lại muốn khóc. Thật sự trên đời này, không ai yêu con bằng mẹ, không ai hy sinh cho con nhiều như mẹ. Cũng không nỗi đau nào bằng một mai, mẹ sẽ sớm rời xa con, mãi mãi.