X.ót x.a bé trai 14 tuổi tự lo hậu sự cho mình, lần sau cuối xin được trả tiền nhà cho bố mẹ

Có một khoảng thời gian, câu hỏi ‘nếu chỉ còn một ngày để sống, bạn sẽ chọn làm gì’, trở thành trào lưu trên mạng xã hội. Thời ấy, ai cũng nói tôi sẽ làm đẹp cho đời, tôi sẽ ăn những món mình thích, làm những điều mình chưa thử…

Vậy mà, ở đất nước Đài Loan xa xôi, có cậu bé mắc bệnh nan y, không chọn những phương án nói trên, vì chuỗi ngày còn lại của em, phải tự lo hậu sự cho mình. Câu сʜυγệп khiến bao trái t.i.m thổn thức và x.ó.t x.a, nhưng đồng thời cũng rất kính nể..

Đó là trường hợp của em Yoo Hyun, được chẩn đoán có khối u ά.с tính trong bụng với tiên lượng rất x.ấ.u. Theo chia sẻ từ người mẹ, chị Zeng Yaling kể lại, khi con trai chào đời, đầu bé to hơn bình thường và trên người em có vài vết bớt. Mặc dù Yoo Huyn có nhiều đặc điểm bất thường trên cơ thể nhưng với chị Zeng Yaling, những dấu hiệu này cũng không là gì so với niềm hạnh phúc được đón con đầu lòng.

Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Khi Yoo Huyn lên lớp 6, những vết bớt trên người cậu bé dần chuyển sang màu cà pʜ.ê sữa, hai bên vai bị lệch, chân thường xuyên đau nhói, bụng em cũng dần to chướng lên như p.h.ụ n.ữ mang t.h.a.i. Kết quả chẩn đoán tại bệnh viện cho biết Yoo Huyn có khối u á.c tính to khoảng 13cm trong bụng. Chị Zeng Yaling cùng gia đình Yoo Huyn đã tìm mọi cách chạy chưa cho cậu bé nhưng cứ sau vài tháng điều trị, khối u của Yoo Huyn lại tái phát.

Khi biết con mình phải chịu đựng đ.а.u đ.ớ.n do b. ệ n h t. ậ t, phần lớn bố mẹ đều muốn tìm mọi cách chữa trị đến cùng, nhưng gia đình cậu bé Yoo Hyun lại chọn đi theo một lối khác. Yoo Hyun đã quyết định dừng điều trị và chuẩn bị mọi thứ cho sự ra đi của mình, từ hình thức tang lễ, quần áo và nhẹ nhàng vĩnh biệt gia đình.

Chị Zeng Yaling cho biết, chị luôn coi Yoo Hyun là một người lớn, cho con biết rõ tình trạng của mình cũng như hỏi ý kiến con về việc thực hiện các liệu pháp điều trị, để em tự đưa ra quyết định. Có những giai đoạn, Yoo Hyun rất sợ sẽ không qua khỏi và nói với bố mẹ rằng: “Con muốn sống”.

Yoo Hyun chụp ảnh cùng gia đình (Ảnh: nb.teepr.com)

Vợ chồng chị Yaling cũng cố gắng “còn nước còn t.á.t”, nhưng khi bác sĩ cho biết bệnh của con không còn khả năng cứu nữa, gia đình chị quyết định để con ra đi không đ.а.u đ.ớ.n, hối tiếc.

“Không phải bởi vì bố mẹ không yêu con, bố mẹ yêu con và không muốn con phải chịu đựng nỗi đau thể xác giày vò”, chị Yaling giải thích với con. Chị không muốn con phải nhờ người khác quyết thay mọi việc khi đã rơi vào hôn mê. Người mẹ mong con có thể tham gia vào mọi quyết định liên quan đến cuộc đời mình.

Cuối cùng, ở tuổi 14, cậu bé tự lo hậu sự cho mình, tự chọn bộ đồ sẽ mặc lúc ra đi và nói “Con cảm ơn mẹ nhiều lắm”. Cậu bé còn cho biết, mình thích không khí trong lành ở một vùng thuộc Đài Loan và muốn được yên nghỉ tại đó.

Ngày 11/9, Yoo Hyun q.u.a đ.ờ.i trên giường nhà. Cả nhà em không hề khóc – theo đúng nguyện ước của con. Với số tiền dành dụm được là hơn 40.000 Đài tệ (khoảng 27 triệu đồng), Yoo Hyun đã dành ra 31.000 Đài tệ để trả tiền thuê nhà (vì em muốn được đóng góp cho gia đình một lần cuối), còn lại ủng hộ cho các em bé mắc u.n.g t.h.ư như mình.

Khối u á c tính khiến cậu bé không qua khỏi (Ảnh: nb.teepr.com)

Tạm biệt em, một thiên thần nhỏ với trái t.i.m ấp ám cùng suy nghĩ đầy trưởng thành, chín chắn. Ngẫm lại những kẻ lớn tuổi hơn em, có sức khỏe tốt và gia đình tốt nhưng không biết trân trọng.

Đừng nói là tự lo hậu sự cho mình, mà đến sống c.h.ế.tcủa mẹ cha họ cũng chẳng quan tâm. Có người thậm chí còn giả vờ mắc u.n.g t.h.ư, nan y, bệnh nặng… để ép đấng sinh thành phải đưa tiền ăn chơi, hoặc lê lết ra ngoài xã hội lừa đảo bằng đủ mánh khóe và chiêu trò.

Còn với cậu bé tự lo hậu sự vì mắc bệnh nan y, trước khi m.ấ.t vẫn có một hành động đầy cao thượng, đó là dùng số tiền tiết kiệm được để trả tiền nhà và giúp đỡ những người bạn cùng có hoàn cảnh như mình. Thật chẳng ai nghĩ, một đứa trẻ lại có thể sâu sắc đến như thế, báo hiếu mẹ cha theo cách của riêng mình, rất ‘lạ kỳ’ nhưng cũng đầy chua xót.

Khoảnh khắc “muốn được đóng góp cho gia đình lần cuối” của em khiến bao người rưng rưng và tự thấy hổ thẹn. Có lẽ đời là thế, bất công lắm, kẻ lành lặn khỏe mạnh lại ‘phá gia chi t.ử’, còn một đứa trẻ với suy nghĩ đầy yêu thương và hiếu thảo thì mãi mãi ra đi.

Giờ đây, ở nơi chín suối chỉ mong em thanh thản và hãy tin rằng, mẹ cha của em luôn tự hào về em, xã hội nhờ có em mới thêm phần tốt đẹp. Sự xuất hiện của cậu bé 14 tuổi tự lo hậu sự trên cõi đời này, tuy ngắn ngủi nhưng thật đáng giá biết bao.

Theo Giadinhmoi

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X