Từ hôm chồng mất cứ sáng dậy tôi lại thấy nốt tím trên tay, hiểu ra sợ tái người

Chắc tôi phải đi chữa tâm lý mọi người ạ, kể từ khi chồng ra đi tôi cứ như người mất hồn vậy.

Tôi với chồng là bạn cùng quê, hai đứa học chung cấp 3, vào đại học mỗi đứa một trường. Tôi cũng đã yêu người khác rồi chia tay, anh ấy cũng thế. Mãi lúc đi làm bọn tôi mới chính thức hẹn hò. Biết hai đứa yêu nhau bố mẹ đều mừng lắm.

Lúc tôi chính thức về nhà ra mắt mẹ anh còn bảo:

“Thôi công việc đều ổn định rồi cưới đi”.

Tôi cố gắng chờ anh học xong thạc sỹ mới cưới. Chồng tôi chăm chỉ lắm, anh vừa đi làm vừa học thêm, đêm nào cũng thức đến tận khuya mới xong công việc. Cưới được 5 năm, nhờ cố gắng làm lụng cộng thêm khoản tiền bố mẹ chồng cho, chúng tôi cũng mua được căn nhà mặt đất 3 tầng khang trang ở thành phố.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com

Tôi sinh con thì mẹ chồng lên sống chung chăm sóc cháu giúp. Mọi thứ đang rất tốt lên, chồng tôi còn dự định mua xe ô tô để đi lại cho tiện. Thế nhưng anh đột ngột mất vì 1 cơn nhồi máu cơ tim. Hôm đó chồng tôi dậy vẫn ăn sáng và đi làm bình thường nhưng buổi trưa thì tôi được người cùng cơ quan anh báo chồng đang cấp cứu trong bệnh viện, vội vào thì anh không còn nữa.

Lúc đó tôi sốc vô cùng, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột. Chồng tôi ra đi mà không một lời trăng trối nào bỏ lại vợ con và người thân cả những dự định đang còn dở dang của mình ở phía trước.

Con trai tôi cũng nhớ bố, thằng bé cứ khóc suốt, bà nội bà ngoại phải thay nhau trông. Từ lúc con trai mất, mẹ chồng cũng buồn, tóc bà bạc trắng, sức khỏe kém hẳn đi. Cả hai ông bà đều lên trên này tất vì sợ tôi với con thui thủi không ai bầu bạn.

Đám tang anh xong, tôi chẳng còn nước mắt mà khóc nữa. Khắp căn nhà chỗ nào tôi cũng tưởng tượng ra bóng dáng của chồng. Lúc còn sống dù công việc bận thế nào, buổi tối đi làm về anh vẫn vào bếp cùng tôi nấu nướng vui lắm.

Còn tôi thì vẫn cố gắng đi làm nhưng rệu rạo, lúc nào nhớ chồng lại khóc. Nhất là đêm về không còn anh nằm bên cạnh đưa tay cho mình gối cái cảm giác nó trống vắng đáng sợ kinh khủng. Đợt này tôi thấy mình rất lạ, cứ sáng tỉnh dậy lại thấy một nốt bầm tím ở tay.

hình ảnh

Lúc đầu tôi không để ý nhưng hôm sau lại bị như vậy mới nói với mẹ chồng:

“Chẳng biết sao con ngủ dậy cứ bị tím ở tay mẹ ạ”.

Mẹ chồng tôi sụt sịt khóc, gặng hỏi mãi bà mới bảo:

“Trước mẹ không để ý nhưng mấy nay cứ đêm lại thấy con tự mở cửa ra ngoài, hôm thì đụng vào cánh cửa, hôm thì trúng cái tủ. Bố mẹ phải dẫn con vào giường, thế mà không biết gì à?”

Nghe mẹ chồng nói mà tôi sợ tái cả người, không ngờ đêm lại tỉnh dậy lúc nào chẳng biết, không ý thức được cả hành động của mình nữa. Có đêm tôi cũng nhớ mang máng là mình dậy đi vệ sinh, nhưng lại bò lên giường ngủ, rồi sáng ra chẳng nhớ gì hết.

Tình trạng của tôi có đáng lo quá không mọi người nhỉ? Chắc tôi phải đi khám tâm lý chứ kéo dài lại khiến bố mẹ hai bên lo lắng. Có lẽ sau khi chồng mất, tôi đã suy nghĩ quá nhiều, nhớ anh đến mức ngẩn ngơ mất rồi.

Theo giadinhmoi

X
// /57976558/Ureka_Supply_myeva.vn_InflowMB_1x1_130623