80% sự tự tin của con trai đến từ lời nói của người cha: 3 câu nói quyết định tương lai của một người đàn ông
Một cậu bé có thể trở nên mạnh mẽ hay không không chỉ phụ thuộc vào việc nó từng vấp ngã bao nhiêu lần, mà quan trọng hơn là vào những lúc khó khăn nhất, có một người cha luôn ở bên và nói ra những lời tiếp thêm sức mạnh.
Thật vậy, một câu nói đơn giản từ người cha có thể trở thành chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con trai suốt nửa đời người. Những đứa trẻ lớn lên trong tiếng nói của cha sẽ có một “tấm lưng tinh thần” vững chắc hơn bất cứ điều gì. Đặc biệt, có 3 câu nói dưới đây có ý nghĩa sâu sắc và ảnh hưởng đến cách một cậu bé trưởng thành, mạnh mẽ như thế nào trong tương lai.
Trong hành trình trưởng thành của con trai, lời nói của cha có thể trở thành điểm tựa tinh thần lớn nhất (Ảnh minh họa)
1. “Đừng sợ, con trai phải kiên cường.”
Khi còn nhỏ, con trai tôi rất dễ xúc động, chỉ cần vấp ngã hay mất một món đồ chơi là nước mắt tuôn rơi. Một lần, khi từ trường mẫu giáo trở về với đầu gối trầy xước, cháu khóc òa lên. Trước khi tôi kịp lấy băng cá nhân, cha nó đã ôm con và nói: “Không sao đâu, con là đàn ông mà, chút trầy xước này ăn nhằm gì. Hồi ba bằng tuổi con còn bị chó cắn mà không khóc nữa kìa.”
Ngay lập tức, cháu nín khóc, lau nước mắt và đứng dậy mạnh mẽ hơn. Đây không phải là cách dạy trẻ con trai không được khóc, mà là chỉ cho nó thấy: khóc không giải quyết được gì, mà vượt qua mới thể hiện được sức mạnh thực sự.
Con trai cũng có cảm xúc như bất cứ ai, nhưng người cha cần dạy cho con rằng: đừng bị cảm xúc chi phối, mà hãy học cách mang cảm xúc ấy tiến về phía trước.
(Ảnh minh họa)
2. “Con làm tốt lắm.”
Việc khen ngợi con không khó, nhưng với con trai, lời khen từ cha lại đặc biệt quan trọng. Một lần, con tôi đứng thứ năm từ dưới lên trong lớp. Tôi giận đến mức muốn nổi nóng, nhưng cha cháu chỉ nhìn con và nói: “Tuy điểm không cao, nhưng ba biết mấy hôm nay con đã chăm chỉ làm bài tập. Sự cố gắng đó, ba nhìn thấy.”
Lúc đó, tôi thấy rõ ánh mắt con sáng lên, miệng khẽ cười đầy tự hào. Trong hành trình trưởng thành, các bé trai luôn muốn trở thành người đàn ông giống như cha mình. Vì thế, một lời công nhận từ cha có giá trị hơn cả mười lời khen từ mẹ.
Quan trọng là lời khen phải cụ thể: “Hôm nay con tự dọn đồ chơi nhanh hơn hôm qua năm phút, giỏi quá.” Hay “Dù con không thắng cuộc thi, nhưng con đã kiên trì đến cùng, ba rất nể phục con.” Những lời khen chi tiết như vậy mới thực sự tiếp thêm năng lượng để trẻ tiến về phía trước.
(Ảnh minh họa)
Đừng để mỗi lần mở miệng là những lời chỉ trích, yêu cầu hay phê phán. Thực ra, điều khiến con trai lo sợ nhất không phải là trượt kỳ thi hay bị phạt, mà là khiến cha mẹ thất vọng. Trong sâu thẳm, chúng luôn tự hỏi: “Ba có công nhận con không?” Và nếu cha có thể nói: “Con là niềm tự hào của ba”, thì đó chính là nguồn động lực lớn nhất cuộc đời con trai.
3. “Không sao, chúng ta bắt đầu lại từ đầu.”
Con trai thường rất sợ thất bại, không phải vì thất bại bản thân quá đáng sợ, mà vì sau thất bại, không có ai đứng về phía mình.
Con tôi từng tham gia một cuộc thi hùng biện, vì quá hồi hộp mà quên mất bài nói. Cháu đứng lặng im trên sân khấu suốt hai phút, đỏ mặt vì xấu hổ. Trên đường về, cháu không nói một lời, chỉ cúi đầu, mắt rưng rưng.
Cha cháu bước đến, vỗ vai con và nói: “Không sao, ba hồi trẻ cũng từng nói nhầm, từng mất mặt. Chỉ là con chưa chuẩn bị kỹ. Lần sau mình làm lại nhé, xem ai còn dám quên lời nữa.”
(Ảnh minh họa)
Ngay lúc đó, dù không khóc, nhưng ánh mắt con như bừng sáng trở lại. Câu nói ấy không chỉ xoa dịu nỗi buồn mà còn dạy cho con biết rằng thất bại không phải là kết thúc, mà là khởi đầu cho sự trưởng thành.
Trẻ con giống như những khối lego, đổ vỡ không quan trọng, điều cần thiết là có ai đó sẵn sàng cùng con dựng lại từ đầu. Và hai từ “chúng ta” chính là lời hứa ấm áp nhất.
Xem thêm: Cái nào tốt hơn, một đứa trẻ thường được bế hay một đứa trẻ thường tự nằm chơi? Ba điểm khác biệt rõ ràng khi chúng lớn lên
Nhưng là cha mẹ, ai lại đành lòng nhìn con khóc mãi mà không an ủi? Thực tế, việc bế con, nhất là trong 3 năm đầu đời, không hề khiến trẻ hư. Ngược lại, nó mang đến vô vàn lợi ích cho sự phát triển cả về thể chất lẫn tinh thần của trẻ. Dưới đây là 3 sự khác biệt rõ ràng giữa trẻ thường xuyên được bế và trẻ ít khi được bế, khi các em trưởng thành:
Cảm giác an toàn và lòng tin vào người thân khác nhau
Trẻ nhỏ không khóc vô cớ. Khi trẻ khóc, cha mẹ cần tìm hiểu lý do, có thể con bị ướt tã, đói, mệt, hoặc không thoải mái. Việc được cha mẹ ôm ấp và phản hồi kịp thời giúp trẻ hình thành cảm giác an toàn và tin tưởng vào người thân.
Việc được cha mẹ ôm ấp giúp trẻ hình thành cảm giác an toàn (Ảnh minh họa)
Trẻ được bế nhiều thường cảm thấy mình được yêu thương, bảo vệ, từ đó hình thành tính cách vui vẻ, tự tin và thân thiện khi lớn lên. Những đứa trẻ này thường dễ hòa nhập, có khả năng giao tiếp xã hội tốt.
Ngược lại, trẻ ít được bế thường trở nên nhút nhát, cảm thấy mình không được quan tâm, thiếu sự tin tưởng vào cha mẹ. Mối quan hệ với người thân lỏng lẻo, đôi khi khiến trẻ dễ tìm kiếm sự bù đắp từ bên ngoài, điều này dễ khiến các em bị tổn thương.
Khác biệt trong sự phát triển não bộ
Trẻ được bế thường xuyên không chỉ phát triển về mặt cảm xúc, mà còn tốt cho sự phát triển trí não. Khi được bế, đầu trẻ ở tư thế thẳng hơn, giúp quan sát xung quanh tốt hơn, tăng cường kích thích thị giác và nhận thức. Từ việc tò mò, nhìn ngắm, sờ nắm mọi thứ, trẻ tạo ra liên kết thần kinh phong phú, yếu tố then chốt trong phát triển trí tuệ.
(Ảnh minh họa)
Ngược lại, trẻ ít được bế, thường nằm một chỗ, nhìn trần nhà, sự kích thích giác quan bị hạn chế. Điều này khiến não bộ trẻ phát triển chậm hơn, kém linh hoạt hơn so với các bé được bế thường xuyên.
Mức độ gắn bó giữa cha mẹ và con cái khác nhau
Trẻ được cha mẹ bế nhiều từ nhỏ thường hình thành mối liên kết sâu sắc, tin tưởng và thân thiết với người thân. Khi lớn hơn, các em không ngại thể hiện tình cảm như ôm mẹ, nói lời yêu thương, chia sẻ khó khăn.
Cái ôm giữa mẹ và con không chỉ là sự ấm áp nhất thời, mà là nền tảng xây dựng sự gần gũi và niềm tin lâu dài. Đó là sự chữa lành khi trẻ lớn lên và đối mặt với cuộc sống.
Ngược lại, trẻ không thường được bế, lớn lên thường có khoảng cách cảm xúc với cha mẹ, thiếu cảm giác được yêu thương. Dù có vẻ độc lập khi còn nhỏ, nhưng thực chất các em lại dễ lệ thuộc vào cha mẹ khi trưởng thành vì thiếu nền tảng an toàn từ thuở bé.
Nguồn: https://ngoisao.vn/