Con trai tôi giờ chỉ biết có vợ, tháng kiếm 25 triệu đưa hết vợ, còn mẹ chẳng được xu nào
Nghĩ đến con trai mà tôi rực cả ruột, cứ tưởng đẻ con trai là được nương tựa lúc về già. Thế mà giờ nó đội vợ lên đầu, mình nuôi con 30 năm lại chẳng bằng một đứa nó cưới về chưa được 5 năm.
Vợ chồng tôi đẻ được hai đứa, 1 gáii 1 trai. Đứa con gái thì đi lấy chồng an phận của nó rồi tôi không nói làm gì. Thế nhưng giờ tôi sống chung với con trai, nó làm mình phải suy nghĩ quá nhiều.
Trước kia con trai tôi cũng thương mẹ lắm, đi đâu, làm gì về cũng nhớ đến mẹ đầu tiên. Biết tôi thích ăn cái gì là con nó lại mua mang về cho. Thỉnh thoảng con còn mua cho tôi cả hộp sâm chục triệu không tiếc tiền.
Nó làm lương tháng được đâu 25 triệu, mỗi tháng còn đưa tôi chục triệu bảo:
“Mẹ cầm chi tiêu bao nhiêu thì chi, còn đâu giữ mà tiết kiệm”.
Đấy, chồng tôi thì mất rồi, con chị đi lấy chồng, nhà còn 1 mẹ 1 con ăn uống bao nhiêu đâu. Tôi cũng có lương hưu, nên tháng vẫn để ra được mấy triệu tiết kiệm. Cuối năm chị em nó còn mua cho tôi 1, 2 chỉ vàng làm kỷ niệm. Riêng con trai thì nó thương mẹ lắm, tình cảm nữa, tôi còn nghĩ mình thật có phúc khi đẻ được đứa hiếu thảo như vậy.
Ấy thế mà từ khi con tôi cưới vợ vào là mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Nó không còn đưa tiền hằng tháng cho mẹ nữa, có bao nhiêu lương chuyển hết sang vợ cầm. Con dâu tôi cũng đi chợ, nấu nướng cơm nước nhưng tôi vẫn thấy bực trong lòng. Tôi không bì tị với nó chuyện tiền nong, thế nhưng nhiều khi cứ cảm giác bị con cái cho ra rìa ấy.
Có chuyện gì lớn bé vợ chồng nó bàn bạc rồi quyết với nhau, chưa bao giờ hỏi qua ý kiến của tôi. Mà con dâu thì hoang lắm, chồng đưa bao nhiêu tiêu hết bấy nhiêu. Lúc nào cũng bảo phải lo mua sắm bỉm sữa cho con cái tốn kém. Thế nhưng tôi để ý thì nó chỉ mua sắm cho bản thân là nhiều chứ chồng con thấy được gì đâu. Nguyên váy vóc của con dâu chật kín 2 cái tủ, giày dép túi xách cứ thỉnh thoảng lại mua mới về xếp đầy ở đây.
Lắm lúc tôi góp ý với con trai:
“Mẹ thấy vợ mày nó tiêu hoang quá, váy áo đầy tủ rồi mà vẫn mua mới. Hôm mẹ ngó cái váy mới chưa cắt mác tận 2 triệu đấy”.
Thế mà con trai tôi nó lại quay ra bênh vợ:
“Mẹ đừng soi mói kiểu như vậy, vợ con đi làm ngoài xã hội phải giao lưu nhiều. Cô ấy cũng cần sắm bộ này bộ kia để thay đổi chứ”.
Đấy, tôi nói có vậy mà nó cho là mẹ soi mói. Từ lúc cưới vợ vào con trai tôi thay đổi hoàn toàn thái độ với mẹ, không còn tình cảm như trước nữa. Trong mắt nó giờ chỉ có vợ và con thôi còn mẹ thì giống như người thừa trong nhà vậy.
Các ngày lễ hay sinh nhật vợ nó đều mua quà to quà nhỏ về tặng ngay trước mặt tôi. Trong khi đó mẹ thì chẳng được gì cả. Giờ tiền lương con trai kiếm được bao nhiêu cũng con dâu tôi cầm hết.
Tôi muốn mua gì cho mình thì đều trông chờ vào mấy đồng hưu còm cõi, chứ chẳng nhờ con cái được gì. Đúng là đẻ con trai chỉ được mỗi lúc nó chưa cưới. Chứ có vợ con vào rồi thì mình là mẹ cũng ra rìa hết mọi người ạ.