Đời người vô thường, ai biết trạm dừng kế tiếp sẽ tương phùng hay ly biệt cùng ai

Cuộc đời vô thường, nên khi duyên đến, hãy hết lòng đối đãi với người bên cạnh bạn!

Đời người vốn ngắn ngủi, nhiều người trong chúng ta có mộng tưởng nắm giữ được thời gian, thế nhưng có năm tháng nào đợi người. Nhìn qua gương mặt chợt thấy không còn trẻ nữa, mới không khỏi cảm thán thời gian sao mà vô tình, tiếc nuối thanh xuân đã một đi không trở lại.

Trên đường đời, bất kỳ ai trong chúng ta đều trải qua những phong ba bão táp. Liệu có bao nhiêu người quan tâm bạn có thể vượt qua được hay không? Bao nhiêu người để ý bạn có khổ cực không? Bước đi vội vàng theo guồng quay năm tháng, không ai có thể để ý quá nhiều đến cảm thụ của cá nhân bạn. Chúng ta đối với cuộc đời của mình dù có như thế nào, cũng đều do chính bản thân mình cảm thụ.

Cảnh xuân tươi đẹp rồi cũng qua, năm tháng trôi đi người cũng chẳng còn, núi cao sông dài đường xa, mỗi người đều buộc phải thích ứng, liệu có ai bước qua 1 cách toàn vẹn mà không tổn thương chút nào.

Hình ảnh có liên quan

Năm tháng cách biệt, cứ thế mà thành một quyển sách, nhiều lúc vô tình mà trở thành một nhân vật trong 1 câu chuyện xưa. Những tình yêu tưởng chừng khắc cốt ghi tâm, kinh thiên động địa, rồi cũng đều trở thành năm tháng an yên, những hồi ức đáng trân quý.

Có lẽ những tâm hồn vui vẻ cuối cùng sẽ bất ngờ gặp gỡ được nhau, để rồi cùng ngắm nhìn thời gian trôi qua dưới mái hiên nhỏ. Một đóa hoa nở ở một nơi xa xăm, chợt gõ nhẹ đầu ngón tay, sẽ thấy lại chuyện xưa, dù cách xa bao lâu, bạn vẫn là bạn, tôi cũng vẫn là tôi.

Bạn vẫn còn ở trong tôi nơi tiềm thức, nhưng liệu tôi có còn ở trong lòng bạn? Đến lúc ngồi đối diện nhìn nhau, tất cả đã trôi đi, tất cả đã trở nên điềm đạm. Chợt muốn hỏi một câu, nếu như thời gian gặp nhau có thay đổi, liệu tôi và bạn, có thể nào lại bước qua nhau?

Có người nói, để vụt mất người nào đó đều là do thời gian, chỉ cần trong lòng nhớ mãi không quên, thì sẽ có một ngày còn có thể gặp lại. Nếu gặp nhau lần tới, mong rằng tôi còn trẻ, bạn cũng chưa già, cầu cho năm tháng an yên, tâm nguyên ban đầu này sẽ không thay đổi.

Đức Phật thường nói rằng nếu không nợ nhau làm sao gặp gỡ. Hãy cùng khám phá nghiệp quả, nhân duyên vợ chồng, cha mẹ và con cái

Có thể người vợ của bạn ở kiếp này chính là người bạn chôn kiếp trước, tới trả nợ cho bạn. Đứa con trai của bạn ở kiếp này, là chủ nợ của bạn ở kiếp trước, để đòi món nợ chưa trả. Đứa con gái của bạn ở kiếp này, là người tình ở kiếp trước, tới vì tình cảm chưa dứt.

Hình ảnh có liên quan

Người tình kiếp này, chính là vợ chồng của kiếp trước tới để nối tiếp phần duyên phận chưa dứt. Hồng nhan tri kỷ của kiếp này chính là anh em của kiếp trước tới để chia sẻ những tâm sự chưa nói hết. Người giàu có kiếp này là người giàu lòng thiện nguyện kiếp trước, tới để nhận phần công đức đã phát ra từ kiếp trước….. Đây không phải là mê tín mà chính là nhân quả luân hồi, là số kiếp.

Phật thường nói rằng nếu không nợ nhau thì làm sao gặp gỡ.

Bất cứ việc gì, bất cứ người nào, trong gia đình hay ngay cả ngoài gia đình, bề trên, cấp dưới…) phàm làm việc gì khiến cho ta tổn hại, đều phải gánh chịu thọ báo.

Gia quyến lục thân, đều do tứ nhân tương tụ (tứ nhân là trả nợ, đòi nợ, trả ơn và báo oán) bất luận chúng ta thọ báo bao nhiêu ấm ức, nhưng không nên sân hận, ngược lại còn phải sám hối cho nghiệp chướng của chính ta trong quá khứ hay đời trước nay phải trả, nếu đem lòng sân hận, chính là tạo thêm nghiệp mới. “Chúng sanh oan oan tương báo đến bao giờ mới hết, nếu biết lấy ân báo oán thì oán liền tiêu tan”.

Tất cả mọi nơi đều có oan gia trái chủ đến làm khó dễ, nhưng chúng ta phải phản tỉnh lại, rằng tại sao họ không tìm người khác để gây phiền phức. Tất cả đều do trong quá khứ hay đời quá khứ, chúng ta có làm điều gì sai lỗi với họ, ta phải tu nhẫn nhục, làm nghịch tăng thượng duyên, lúc đó mọi oán thù trong quá khứ sẽ được tiêu trừ.

Người nắm tay bạn vào thời gian đẹp nhất, ngắm nhìn cảnh sắc đẹp nhất của đời người, luôn có một cây dù vì bạn mà mở ra thật lâu cũng không muốn khép lại, luôn luôn có một tấm chân tình, không theo phong trần lên xuống, không thay đổi theo mùa, vĩnh viễn nằm yên nơi đáy lòng. Mặc dù năm tháng cách biệt, tôi còn nhớ ánh mắt sáng ngời của bạn, để mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy ấm áp, thế là đủ rồi.

Theo GĐM

script async src="https://securepubads.g.doubleclick.net/tag/js/gpt.js">
X